Không giống các loại nhựa gốc dầu truyền thống, PLA được sản xuất từ các nguồn tái chế như tinh bột bắp, bột sắn và mía đường. Vật liệu này không chỉ có khả năng tái chế hoàn toàn (nếu có dụng cụ) mà nó còn tự phân hủy trong vòng vài năm dưới điều kiện phù hợp và có thể thể phân hủy bằng phương pháp công nghiệp.
Giống các loại nhựa khác khi được sử dụng riêng rẽ, nó không có độ cứng hay độ bền cơ học như các vật liệu hỗn hợp. Mặc dù vậy, vì các chất hỗn hợp đó được tạo thành từ ít nhất 2 chất trộn lẫn với nhau nên tái chế chúng là một quy trình phức tạp mà thường không tương xứng với công sức hoặc chi phí bỏ ra.
Với kiến thức đó, các nhà nghiên cứu từ Viện công nghệ hóa học Fraunhofer vừa tạo ra được một chất hỗn hợp được tạo thành từ các sợi PLA bện vào nhau trong một ma trận PLA.
Sợi và ma trận thực tế được làm từ 2 loại nhựa sinh học khác nhau; sợi có nhiệt độ nóng chảy cao hơn ma trận. Điều này có nghĩa rằng trong quá trình sản xuất, sợi rắn được nhúng vào ma trận lỏng (được cấu thành từ các hạt PLA nung chảy), sau đó, ma trận cũng đặc lại để tạo thành một chất rắn. Quy trình tái chế đơn giản chỉ là nung chảy cả sợi và ma trận ở các mức nhiệt khác nhau.
Viện Fraunhofer tuyên bố chất hỗn hợp PLA này bền và cứng hơn nhiều so với dạng nhựa “tinh khiết”, được cho là có khả năng cạnh tranh được với các chất hỗn hợp polypropylene tự gia cố thương mại hiện có. Hơn nữa, quá trình sản xuất chỉ đòi hỏi khoảng một nửa năng lượng so với các chất hỗn hợp gốc dầu và tạo ra lượng CO2 khoảng bằng một nửa trên mỗi kg vật liệu. Khi công nghệ được phát triển xa hơn, người ta hy vọng chất hỗn hợp PLA này có thể tìm thấy công dụng trong các ứng dụng thể thao, ô tô và y tế.